#Hannahedshairng: PHẦN LAN LIÊN TIẾP NẰM TRONG TOP CÁC QUỐC GIA HẠNH PHÚC NHẤT THẾ GIỚI
Hôm nay chị share với cả nhà bài tổng hợp khá hay về Phần Lan. Các Schofans tham khảo đọc để có thêm góc nhìn, tiêu chí chọn quốc gia du học phù hợp vớ sự lựa chọn về hạnh phúc của mình nha <3
=============
Để đi tìm câu trả lời, Ngành nghiên cứu Mức độ hạnh phúc được ra đời và đi sâu vào tìm bí quyết của đất nước này. Trước hết, để đo được nó thì cần đưa ra định nghĩa hạnh phúc: “It is the satisfaction with the way one’s life is going.” – Nó là sự thỏa mãn với cuộc sống mà mình đang có. Nó không chỉ được đo bằng một ngày bạn cười mấy lần mà là xét theo phương diện cả đời, bạn có hài lòng không.
A. Tiêu chí hạnh phúc
Ngành nghiên cứu hạnh phúc dựa vào 6 tiêu chí để đánh giá độ hạnh phúc của một nước:
1. Chỉ số GDP đầu người
2. Tuổi thọ và sức khỏe của người dân
3. Quyền tự do công dân
4. Phúc lợi xã hội
5. Sự hào phóng của xã hội
6. Mức độ nhũng loạn của xã hội (nạn tham nhũng, hối lộ,…)
Ngoài ra, người ta dùng 1 tiêu chí để đánh giá mức độ hạnh phúc cá nhân là tiêu chí mối quan hệ. Không nhất thiết phải là người yêu, nhưng bạn có ai để tâm sự, để sống thật, để kể nỗi niềm hay bí mật không? Bạn có vui trong các mối quan hệ (với bố mẹ, với bạn bè, với công việc) của mình không?
Người Phần Lan đặc biệt coi trọng Sự cân bằng. Nó nên hiện diện trong mọi khía cạnh của sống. Đúng là công việc quan trọng nhưng họ chỉ làm và hướng đến kết quả cao nhất chứ không sống chết chỉ để đi làm. Chú nhật là ngày nghỉ quốc dân, rất ít hàng quán mở, bởi vì nếu mở thì cũng ít khách vì ngày Chủ nhật họ thường xum họp ở nhà.
- Chỉ số GPD đầu người:
Với tiêu chí này, người ta không khẳng định GDP càng cao thì người dân càng hạnh phúc mà thực chất nó thiên về sự sung túc, đủ đầy. Phần Lan có nền kinh tế vững mạnh nhưng không phải ngang hàng những cường quốc giàu nhất như Mỹ, Trung Quốc hay Nhật Bản mà tài chính của họ chỉ cần đủ để có sự cân bằng trong đời sống người dân, thể hiện ở sự sung túc, đủ đầy. Đất nước không có giàu quá và cũng không có nghèo quá. Nói chung là đủ sống =)). Việc nói về chuyện bạn kiếm được bao nhiêu tiền còn bị coi là khoe mẽ, hơi vô duyên.
- Phúc lợi xã hội:
Dù mức thuế mà người Phần Lan phải đóng là khá cao so với mặt bằng các nước (gấp 3 lần Mỹ) nhưng họ lại sẵn sàng đóng thuế bởi họ được hưởng phúc lợi xứng đáng với đồng thuế bỏ ra. Trẻ con đến trường từ mẫu giáo đến đại học không mất một đồng, ốm bệnh đi khám đi chữa cũng miễn phí. Phụ nữ khi sinh nở, viện phí cực thấp với dịch vụ chất lượng cao. Mẹ bầu (và cả bố bầu) được chính phủ cung cấp miễn phí 63 vật dụng cho bé dùng trong khoảng mấy tháng đầu đời, được nghỉ thai sản có lương 10 tháng và sau đó nếu muốn có thể nghỉ không lương đến khi em bé được 3 tuổi mà quay lại công ty vẫn có việc làm. An ninh xã hội cũng là một khía cạnh rất đặc trưng ở Phần Lan. Người ta có thể để quên túi xách ở quán bar, để con trong xe nôi trên vỉa hè, quay lại mọi thứ vẫn nguyên vẹn. Sự sung túc trong đời sống nhân dân tránh người ta không phạm pháp vặt, và khiến người ta cảm thấy cuộc đời công bằng hơn. Con cái họ có thể đi khuya mà họ bớt lo về tệ nạn như quấy rối tình dục, cướp bóc,…
- Quyền tự do công dân:
Khác với khái niệm quyền tự do công dân thường gặp là công dân có thể làm điều mình thích mà không bị nhà nước kìm kẹp, thậm chí phải đấu tranh với nhà nước để đòi quyền tự do, khái niệm tự do của Phần Lan là người dân được nhà nước bảo vệ để làm điều mình muốn. Họ có quyền lựa chọn, lựa chọn việc được đi học, đi làm cống hiến, nếu thấy bị áp lực, họ có thể bỏ việc (mà vẫn nhận 2000$ một tháng trợ cấp) để cân bằng lại cuộc sống và đưa ra những quyết định quan trọng khác của mình. Và nếu đi làm thì có mức lương thỏa đáng nên họ không thấy cần thiết phải bon chen, leo thang để giàu hơn ai cả, quan trọng nhất vẫn là sự cân bằng. Có những trường hợp người ta cảm thấy không muốn làm công việc mình đang làm nữa nên bỏ việc, đi học một ngành khác hoàn toàn, được chính phủ chi trả toàn bộ học phí, còn được hỗ trợ phí sinh hoạt 1000$/tháng.Ví dụ trường hợp chị Christina đã có một công việc ổn định trong ngành quảng cáo nhưng cảm thấy không thích làm nữa nên đã nghỉ việc và vẫn được nhận trợ cấp 2000$/tháng. Sau đó, chị đăng kí học mĩ thuật một trường đại học và được chính phủ trả hoàn toàn học phí thêm 1000$ trợ cấp phí sinh hoạt mỗi tháng.
Một điều đặc biệt là Phần Lan là một nước không có nhiều dân tộc thiểu số hay khác biệt sắc tộc, tỷ lệ nhập quốc tịch thấp vì nhập cư vào Phần Lan khá khó. Dân số Phần Lan chỉ có 6 triệu người nên công đồng họ sống rất quây quần, và sẽ khó hơn khi đón chào những người mới vào như dân nhập cư
B. Lật ngược vấn đề: Có khi nào hạnh phúc là áp lực?
Tỷ lệ stress và tự sát ở Phần Lan cũng không phải là thấp (15:100000) vì trong một xã hội mà những người xung quanh bạn đều hạnh phúc mà bạn không hạnh phúc, bạn sẽ hoài nghi bản thân và dễ trầm cảm vì ít có người đồng cảm. Một xã hội rất coi trọng sự cân bằng và hạnh phúc thì sẽ có áp lực về việc làm sao để chia sẻ thời gian, trí lực, tâm lực, vì bạn vừa phải có mối quan hệ tốt với mọi người, vừa phải làm việc, vừa phải chăm sóc bản thân và gia đình, và vô số công việc khác đòi hỏi sự cân bằng.
Khi cuộc sống của một người người đủ đầy, người ta sẽ thiếu ý chí vươn lên. Khảo sát của giáo viên và học sinh Phần Lan cho thấy rằng học sinh khi trượt bài kiểm tra thì thường buồn và thất vọng hơn với những nơi khác, học sinh thiếu sức bật hơn những nước khác.
Bonus: Bảng xếp hạng World Happiness Report 2021 đã đặt Việt Nam ở vị trí thứ 4 sau Singapore, Thái Lan, và Philippines về điểm hạnh phúc ở khu vực Đông Nam Á đó cả nhà ạ.
(c): Ngoc Bao Anh Nguyen tổng hợp
<3 <3 Like page, tag và share bạn bè nhé <3 <3
Bạn nào có ý định xin học bổng, hoặc xin chưa mà chưa đậu, hoặc muốn xin thêm nữa, chị xin mời các bạn tham gia khoá học HannahEd kéo dài 10 buổi, 5 tuần, mỗi bài học từ 1.5-2h.
-- Lớp tháng 8 & 9/2021 đều có lịch học t7CN rồi. Đăng ký sớm kẻo gần sát hết slot mất.
Link hoàn tất thủ tục vào lớp cho bạn nào quyết luôn: http://tiny.cc/HannahEdClass
Bạn nào còn ngẫm nghĩ muốn biết thêm thông tin thì nhắn mình email hoặc điền link này http://tiny.cc/HannahEdClassInfo nhé.
Link thông tin về lớp:
https://hannahed.co/lop-tim-va-nop-hoc-bong/
http://bit.ly/HannahEdScholarshipClass
Thắc mắc gì cứ email [email protected] hoặc inbox mình thoải mái, các em có thể gửi CV hoặc câu hỏi về chị Hoa Dinh tư vấn miễn phí cho nha.
#HannahEd #sanhocbong #scholarshipforVietnamesestudents #HannahEdOnlineClass #HannahEdMentorshipprogram #finland
同時也有2部Youtube影片,追蹤數超過5萬的網紅Ký Sự Du Lịch,也在其Youtube影片中提到,Nhiều người khi đi du lịch Thái Lan không biết nên mua sắm những gì và mua ở đâu?. Mình được may mắn đến Thái Lan nhiều lần do nhu cầu công việc và cũ...
gdp của mỹ 在 Facebook 的最佳解答
Cho tới bây giờ, thậm chí cuộc đấu giữa Samsung và LG không dừng lại việc "xưng vương" ở Hàn Quốc, mà là cả châu Á và thế giới.
Tại hội chợ công nghệ diễn ra ở Berlin, Đức vào năm ngoái xảy ra một vụ việc đáng xấu hổ. Theo đó, Samsung đã buộc tội giám đốc mảng thiết bị gia đình của LG phá huỷ hàng loạt máy giặt cao cấp của hãng được trưng bày tại đây với mức giá 2.700 USD mỗi chiếc.
Phía Samsung chỉ ra tên đích danh của lãnh đạo LG là ông Jo Seong-jin. Tuy vậy thông qua người phát ngôn, ông Jo từ chối lời buộc tội này và khẳng định máy giặt hỏng là do Samsung thiết kế cửa lồng giặt quá yếu. Vụ việc sau đó đã được giải quyết ổn thoả nhưng sự thật thì mối thâm thù giữa hai tập đoàn hàng đầu của Hàn Quốc này vẫn âm ỉ cháy suốt gần nửa thế kỷ qua.
Hai tập đoàn này luôn rượt đuổi nhau không ngừng trên thị trường quốc tế với những sản phẩm như ti vi, tủ lạnh, điện thoại thông minh…
Tại quê nhà Hàn Quốc, thậm chí cuộc chiến giữa Samsung và LG còn trở nên khốc liệt hơn rất nhiều. Cả 2 luôn dùng mọi cách để có thể vượt qua nhau, thường xuyên tuyên bố sản phẩm mới và tìm câu trả lời xem ai là người bán nhiều thiết bị hơn hay ai đánh cắp bí mật công nghệ của bên còn lại. Cho tới bây giờ, thậm chí cuộc đấu giữa Samsung và LG không dừng lại việc "xưng vương" ở Hàn Quốc, mà là cả châu Á và thế giới.
Tính đến thời điểm hiện tại, Samsung có phần "nhỉnh hơn" khi là chaebol lớn nhất Hàn Quốc với doanh thu năm 2014 đạt 206,2 nghìn tỷ won (tương đương 171 tỷ USD), chiếm tới 17% tổng GDP Hàn Quốc.
Trong khi đó, LG hiện đứng thứ 4 trong top 5 chaebol của Hàn Quốc và theo số liệu của Ủy ban Thương mại Tự do Hàn Quốc, trong năm 2014, 3 mảng kinh doanh điện tử, hóa chất và viễn thông của LG mang về doanh thu 116 nghìn tỷ won (104 tỷ USD). Còn theo người phát ngôn của LG Group, doanh thu của tập đoàn này trong năm 2014 là 150 nghìn tỷ won (136 tỷ USD).
Tình bạn, tình sui gia
Vào năm 1938, ông Lee Byung-chull lập ra một công ty thương mại ở tỉnh Gyeongsang, cũng là quê hương ông, và đặt tên nó là Samsung. Tuy nhiên, sau chiến tranh với Nhật Bản, ông Lee gần như mất tất cả. Với số vốn ít ỏi còn lại, ông lập ra một công ty tinh luyện đường mang tên Sugar BC.
Trong khi đó, nhà sáng lập LG, Koo In-hwoi cũng sinh ra tại Gyeongsang. Sau khi thành công tương đối ở việc kinh doanh hàng khô và nhập khẩu, ông mở công ty mỹ phẩm Luk Hai - chuyên sản xuất kem "Lucky" vào năm 1947.
Đến năm 1958, ông tiếp tục thành lập Goldstar - gốc rễ hình thành nên LG Electronics sau này. Goldstar nổi tiếng với chiếc A-501, thiết bị radio gia đình đầu tiên của Hàn Quốc. Có thể nhận thấy, LG đã đi trước Samsung một bước khi tiến vào thị trường điện tử.
Vốn cùng quê, 2 nhà sáng lập Byung-chull và In-hwoi có mối quan hệ bạn bè khá thân thiết và tôn trọng lẫn nhau. Thậm chí, 2 vị này còn học tiểu học cùng nhau và đặc biệt khi lớn lên, họ có quan hệ thông gia khi con gái thứ hai của ông Byung-chull kết hôn với con trai thứ ba của ông In-hwoi. Sau khi trở thành vợ chồng, con trai của ông In-hwoi đã về làm cho Samsung một thời gian.
Đại chiến giữa các vì sao
Nói như vậy là bởi, chữ Samsung trong tiếng Hàn Quốc có nghĩa là "ba ngôi sao", còn nguyên gốc của chữ "G" trong LG có nghĩa là "Goldstar" - "ngôi sao vàng". Đây được coi là 2 đại diện ưu tú, 2 ngôi sao sáng bậc nhất trên bầu trời Hàn Quốc.
Với vị thế là người đi trước đón đầu trong lĩnh vực điện tử, LG đã nhận được sự hỗ trợ rất nhiều từ chính phủ và nhờ vậy, họ đã phát triển rất vững mạnh. Mọi chuyện bắt đầu nảy sinh khi nhà sáng lập Samsung cũng nhận thấy được tiềm năng lớn và quyết định dấn thân vào lĩnh vực này.
Theo lời kể lại của con trai ông Lee thì nhà sáng lập của Samsung đã gặp trực tiếp ông Koo để thông báo kế hoạch tấn công vào thị trường điện tử. Dĩ nhiên ông Koo đón nhận thông tin này với một thái độ không mấy dễ chịu bởi trước đó họ từng có cam kết ngầm không bao giờ nhảy vào lĩnh vực của nhau. Nhà sáng lập LG thậm chí đã lớn tiếng quát mắng vị thông gia. Ngược lại, ông Lee cũng bất ngờ trước phản ứng của ông Koo và bỏ về.
Kể từ đó, hai nhà lãnh đạo LG và Samsung không bao giờ thân thiết trở lại nữa. Ngay sau vụ việc, con trai của ông Koo (và cũng là con rể của ông Lee) nhanh chóng rời khỏi Samsung.
Khác biệt của 2 nền văn hoá
Những tài liệu ghi lại cho thấy gia đình của ông Koo rất tôn sùng Nho giáo – loại tôn giáo truyền thống của Triều Tiên. Điều này khiến cho nền văn hóa doanh nghiệp của LG, đến tận bây giờ vẫn bị cho là "cổ hủ" so với các chaebol khác. Ví dụ điển hình là việc LG tuân thủ tuyệt đối nguyên tắc "trao ngôi cho con trưởng".
Koo Cha-kyung, con trai trưởng của ông In-hwoi, kế thừa ngôi vị chủ tịch của cha, và sau đó cũng trao lại ngôi vị này cho con trai trưởng của mình, Koo Bon-Moo. Ông Bon-Moo không có con trai, và bởi vậy đã nhận cháu ruột của mình làm con nuôi – và vị này đang được kỳ vọng sẽ kế nghiệp tại LG trong tương lai.
Trong khi đó, Samsung lại tuân thủ theo văn hoá "cân nhắc tất cả các lựa chọn rồi mới đi đến quyết định".
Minh chứng rõ ràng nhất cho văn hóa này là lựa chọn kế nhiệm của nhà sáng lập Samsung: Ông lựa chọn con trai thứ ba - Lee Kun-Hee làm người kế nghiệp. Và thật may mắn, chính quyết định này đã mang vinh quang về cho Samsung. Thời gian đó, LG vẫn dẫn đầu trong mảng điện tử và hoá chất tuy nhiên, dưới sự dẫn dắt của người con trai thứ 3 Lee Kun-hee, Samsung đã có sự tăng tốc thần kỳ.
Trước sức ép từ không chỉ từ Samsung mà từ nhiều đối thủ khác, một lần nữa, dưới thời kỳ cai trị của thế hệ thứ 2 là ông Koo Cha-kyung, LG lại đi tiên phong trong việc tuân thủ triết lý "chất lượng trên số lượng”. Thậm chí, vị chủ tịch này còn trực tiếp thuyết giảng triết lý này tới đông đảo người tiêu dùng.
Song, Samsung cũng không hề kém cạnh. Chủ tịch Lee Kun-Hee đã nhanh chóng "học hỏi" và mang thông điệp này tới người tiêu dùng. Hơn nữa, Samsung còn biết cách để làm cho người khác chú ý tới mình hơn. Cụ thể, trong một buổi nói chuyện với truyền thông, chủ tịch Lee gọi các thiếu sót trên sản phẩm là "các khối u". Đến năm 1995, ông Lee thậm chí còn không ngần ngại ra lệnh tiêu hủy 150.000 mẫu điện thoại di động lỗi ngay trước cửa nhà máy để thể hiện quan điểm mạnh mẽ của mình.
Chiến thắng nhờ “cái đầu lạnh”
Lịch sử Samsung ghi nhận cột mốc quan trọng vào năm 1983 khi chủ tịch công ty Lee Byung-chull tuyên bố họ sẽ tham gia vào lĩnh vực sản xuất chip bán dẫn. Rất nhiều người cho rằng đây là hành động quá “liều lĩnh” trong bối cảnh các ông lớn Nhật Bản như NEC, Toshiba và Hitachi là những tên tuổi số 1 thế giới về chip nhớ. Ngay cả các tập đoàn lớn của Mỹ như Motorola, Texas Instruments hay National Semiconductor cũng phải chịu cúi đầu trước Nhật Bản.
Tuy nhiên, với những thành tựu gồm sản xuất thành công chip nhớ DRAM 64KB, 256KB và RAM 4MB… Samsung đã lần lượt vượt qua các đối thủ và trở thành nhà sản xuất chip nhớ số 1 thế giới, và cho đến nay họ vẫn vững vàng trên ngôi vị này.
Trong khi đó, dù chỉ bước sau Samsung 1 bước trong cuộc đua chip bán dẫn nhưng may mắn đã không mỉm cười với LG. Tới năm 1997, trong khuôn khổ chương trình tái cơ cấu do chính phủ Hàn Quốc, LG buộc phải bán lại mảng chip bán dẫn của mình cho Hyundai. Và như vậy, họ đã mất đi vũ khí quan trọng để đối đầu với Samsung.
Ngoài chip bán dẫn, LG và Samsung còn rượt đuổi nhau trong cuộc đua thiết kế màn hình ti vi và điện thoại di động.
Dù Samsung là người tiến quân ra thị trường Mỹ và châu Âu trước nhưng LG mới là người đạt được thành tựu "khủng" với siêu phẩm "điện thoại socola" vào năm 2005. Sản phẩm này đã rất được ưa chuộng tại thị trường Mỹ. Thời gian đó, cả Samsung và LG đã cùng nhanh chóng đuổi kịp Nokia - hãng điện thoại đến từ Phần Lan.
Tuy nhiên, với sự tập trung cao độ và đặc biệt đổi mới không ngừng nghỉ về thiết kế, một lần nữa may mắn lại mỉm cười với Samsung khi công ty này trở thành nhà sản xuất điện thoại lớn thứ 2 thế giới (thống kê năm 2006) và LG khiêm tốn nằm ở vị trí thứ 5. Hiện tại, khoảng cách này càng được nới rộng hơn khi Samsung leo lên ngôi vị là nhà sản xuất điện thoại lớn nhất thế giới về doanh số bán hàng (lượng điện thoại được bán ra trong Q1/2014 là 93,15 triệu chiếc) và LG vẫn giậm chân tại vị trí số 5 (lượng điện thoại bán ra trong Q1/2014 là 11,74 triệu chiếc).
Tương lai phía trước
Từ xa xưa người Hàn Quốc đã có câu: "Những kẻ đánh nhau thì thường giống nhau". Với trường hợp của LG và Samsung cũng vậy. Cả 2 đã cùng tạo dựng nên một câu chuyện dài trong quá khứ, tuy nhiên chắc chắn xứ Kim Chi đã rất khác nếu không có sự tồn tại của họ.
Cho đến nay, người ta vẫn chưa thể kết luận được kẻ thắng và người thua cuộc. Tuy nhiên, bản thân LG và Samsung cũng từng thừa nhận rằng cuộc chiến kéo dài gần nửa thế kỷ đã khiến họ "kiệt sức". Chặng đường phía trước của cả 2 công ty chắc chắn sẽ còn rất nhiều điều thú vị.
Nguồn: Cafebiz
gdp của mỹ 在 Tifosi Facebook 的最佳貼文
NGHỆ SĨ, LÀM ƠN HÃY LÀM NGHỆ THUẬT CHO TỐT ĐÃ.
Nay cư dân mạng Việt Nam, đặc biệt là một đám học sinh lười. muốn ăn mà méo muốn làm và cộng thêm một lô các phụ huynh dân túy, chia sẻ rầm rộ bài viết của nhạc sĩ Thục Anh về việc kêu gọi bỏ thi THPT, mở toang cánh cửa vào đại học cho tất cả học sinh, thậm chí kể cả Y, Dược, Bách khoa, Kiến trúc, Ngoại thương… để ai cũng vào học được, nói mấy trường ĐH ở Việt Nam hiện tại đang học quá dễ, thi nhàn hạ.
(*) Nhạc sĩ này yêu cầu bỏ kỳ thi tốt nghiệp THPT.
Xin thưa với chị rằng chẳng có bất cứ một kỳ thi tốt nghiệp THPT nào còn tồn tại cả, mà từ năm 2015 đến nay, chỉ có một kỳ thi mang tên là THPT Quốc gia, được gộp từ “Kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông” và “Kỳ thi tuyển sinh đại học và cao đẳng”. Mục đích của kỳ thi này là xét tốt nghiệp THPT và xét tuyển vào đại học, cao đẳng.
(*) Nhạc sĩ này yêu cầu hủy bỏ kỳ thi tốt nghiệp THPT vì tỷ lệ đỗ cao, 100 em thì có tận 95 em đỗ, việc tổ chức một kỳ thi chỉ để loại 5 em liệu có đáng không (?)
Xin nhắc lại, chỉ còn một kỳ thi đó là THPT Quốc gia, có hai mục đích, xét tốt nghiệp và xét vào đại học, cao đẳng. Chị đang cố tình đánh đồng kỳ thi này vào chỉ còn một mục đích, đó là xét tốt nghiệp. Ngoài ra, đây là cuộc thi của hơn 1 triệu thí sinh, chứ không phải 100 người.
Tiếp nữa, nhằm đảm bảo công tác phòng ngừa dịch bệnh nhưng vẫn đảm bảo các hoạt động thiết yếu, TP. HCM quyết định có 2 đợt thi THPT Quốc gia. Đợt 1 sẽ diễn ra vào 07-08/07, xét nghiệm Covid-19 cho các thí sinh và cán bộ vào 02/07, nếu các thí sinh và cán bộ nào không thuộc các diện F0, F1 và F2 thì sẽ được tham gia thi bình thường. Ngoài ra, các thí sinh F0, F1 và F2 sẽ được thi vào đợt 2 - chưa chốt thời gian.
Cần phải nhớ rằng, các quốc gia và vùng lãnh thổ bạn bè như Trung Quốc, Hàn Quốc, Đài Loan, Thái Lan…đều bất chấp tình hình dịch bệnh căng thẳng hơn chúng ta rất nhiều, họ vẫn tổ chức thi chung song song với thực hiện các biện pháp chống dịch. Vậy hà cớ gì Việt Nam đã tổ chức nhiều kỳ thi vào trong thời điểm dịch bệnh, lại phải sợ sệt đại dịch lần này?
(*) Bằng tốt nghiệp THPT chưa là gì để vào đời, đến bằng tốt nghiệp đại học còn chưa xin được việc cho ra hồn. Vì thế, cần phải bỏ tư duy thi để cấp bằng?
Bằng tốt nghiệp chưa là gì để vào đời - chính xác, cầm bằng tốt nghiệp còn chưa chắc xin được việc gì cho ra hồn - đúng luôn. Nhưng tấm bằng tốt nghiệp THPT hay bằng tốt nghiệp đại học là một điều kiện “cần” và “đủ”, chứng minh cho nỗ lực của một con người trong bao nhiêu ngày tháng học tập, rèn luyện. Một người có bằng tốt nghiệp THPT có thể dễ dàng xin việc ở bất cứ một khu công nghiệp nào, còn người không có bằng tốt nghiệp THPT thì rất khó.
Thực tế, hai tấm bằng THPT và bằng đại học có một sự phân cấp rõ ràng về lực lượng lao động. Nếu chỉ có bằng tốt nghiệp THPT, người ta có thể nộp đơn xin ứng tuyển vào làm công nhân ở các khu công nghiệp, với bằng tốt nghiệp đại học, người ta có thể nộp vào các công ty yêu cầu chuyên môn, trình độ cao… Dĩ nhiên, sẽ có một số ngoại lệ đặc thù, nhưng phần lớn xã hội hoạt động dựa trên một sự phân cấp như vậy, tránh tình trạng thừa thầy, thiếu thợ, vứt bằng cử nhân đi làm công nhân…
Nếu bỏ việc thi đi, sẽ hình thành ra một thế hệ cào bằng, không cạnh tranh, một thế hệ ăn sẵn chỉ biết ăn mà không biết làm.
Và thị trường lao động, cụ thể là các công ty, doanh nghiệp, có chấp nhận sự cào bằng về mặt bằng cấp đó không? Chắc chắn là không. Tại sao phần lớn các công ty ở khu công nghiệp lại yêu cầu công nhân phải có bằng tốt nghiệp THPT chứ không chấp nhận người lao động “chỉ học hết lớp 12”? Tại sao người ta lại phải mở lớp bổ túc văn hóa để cấp bằng cho người lao động?
(*) Đề xuất học tập phương Tây, khuyến khích các trường Y Dược, Kiến trúc, Ngoại thương… mở rộng cửa cho nhiều người vào học, không quan trọng đầu vào,
Không biết phương Tây của nhạc sĩ Thục Anh là phương Tây nào, chứ mấy trường như Harvard, Stanford, MIT, West Point hoặc những trường hàng đầu ở Anh, Pháp, Ý...… đều có một quy chế tuyển sinh rất nghiêm ngặt. Yêu cầu về GPA - xếp hạng giáo dục và SAT, A-level để vào các trường này đều ở mức ngất ngưởng, ngoài ra thì bài luận cũng yêu cầu cực khắt khe chứ không phải cứ viết linh tinh giỡn giỡn là được.
Ví dụ, điểm SAT trung bình của toàn nước Mỹ vào khoảng 1000 - 1100, nhưng ĐH Chicago yêu cầu thí sinh ứng tuyển phải đạt mức tối thiểu 1535, MIT là 1532, Harvard là 1510, Yale là 1502, Princeton là 1501… Ngoài ra, cũng có những trường đại học ở Mỹ cứ nộp là đỗ, nhưng đi kèm với đó là xếp hạng của các trường này tại Mỹ đều ở mức “cùi bắp”, như ĐH Toledo có tỷ lệ chấp nhận 99% nhưng xếp hạng từ 289 - 389, ĐH Kent State có tỷ lệ chấp nhận tương tự với xếp hạng 217, ĐH Texas tại Arlington có tỷ lệ chấp nhận 93% với xếp hạng ngoài 300. Đừng có lấy những trường cấp thấp rồi đánh gia toàn bộ một nền giáo dục.
Nói việc vào các trường nước ngoài dễ dàng, vậy khác gì hạ thấp công sức, trình độ và công sức của nhiều bạn du học Việt Nam?
Hãy thử nghĩ xem, nếu những trường hàng đầu như Y Dược, Ngoại thương, Bách khoa. An ninh, Quân đội... lại mở tràn lan cho những thí sinh 15 - 16 điểm, thì hệ quả gì sẽ xảy ra? Tức là sẽ không ai đi làm công nhân, thừa thầy thiếu thợ, không ai học thèm đi học những ngành thấp hơn, cơ cấu lao động xã hội bị phá vỡ và mất cân bằng… Rồi nền giáo dục nước nhà sẽ ra đời một đám bác sĩ không biết lấy ven, một đám cử nhân kinh tế không biết định nghĩa GDP là gì, một đám tốt nghiệp Bách khoa không biết lắp mạch điện…
Thực tế thì nhiều trường đại học, cao đẳng ở Việt Nam đã áp dụng về việc xét học bạ, thi tuyển riêng… Nhưng đó chỉ là một số ít trường, có điều kiện cơ sở vật chất, trình độ, được trải qua xét duyệt rõ ràng, chứ không phải cứ trường nào cũng được vậy. Sẽ ra sao nếu một trường X lấy điểm sàn 15 điểm cho ngành Bác sĩ đa khoa?
(*) Đại học Việt Nam xét đầu vào khó nhưng lại buông lỏng đầu ra, học và thi quá dễ?
Có tới hơn 450 trường đại học, cao đẳng ở Việt Nam, với hơn 200 ngành/khoa, mỗi trường, mỗi ngành, mỗi khoa lại có những đặc thù riêng, có trường sẽ học tương đối nhàn, có trường lại yêu cầu rất cao, tại sao lại kết luận quy chụp là đại học ở Việt Nam “học và thi quá dễ”?
Tại Bách khoa, mỗi năm có tới hàng ngàn sinh viên bị đuổi, những sinh viên Y Dược phải mất rất nhiều thời gian học tập hơn so với mặt bằng chung, các chương trình đều rất nặng… Có những sinh viên học rất nhiều năm không ra khỏi trường, có môn học ghi nhận những kỉ lục thi lại… Vào Bách khoa, Ngoại thương, Y Dược… toàn là quái thú mà đã rất chật vật, bây giờ lại mở thêm cho nhiều thí sinh đại trà khác, vậy thì khác gì đánh đổ người ta? Khiến bao nhiêu người mất thêm mấy năm cuộc đời để học những thứ quá tầm với họ?
Còn câu trả lời về việc các trường này học và thi nhàn hạ, đầu ra dễ dàng, thì hẳn là các bạn sinh viên Y Dược, Bác khoa, Kiến trúc, Công an, Quân đội… sẽ trả lời giùm luận điểm này.
----
Tóm gọn: Liệu có ai trong chúng ta muốn “cào bằng” trình độ giữa người này với người kia hay không? Liệu chúng ta có muốn những ngôi trường là niềm mơ ước của biết bao con người, trở nên “đại trà” và rẻ mạt đi hay không?
Sống là phải cạnh tranh, bớt mơ mộng đi.
---
#tifosi
Bài đăng của nghệ sĩ được đính kém ở bên dưới phần bình luận.
gdp của mỹ 在 Ký Sự Du Lịch Youtube 的精選貼文
Nhiều người khi đi du lịch Thái Lan không biết nên mua sắm những gì và mua ở đâu?. Mình được may mắn đến Thái Lan nhiều lần do nhu cầu công việc và cũng có nhiều bạn bè đối tác làm ăn nên họ đã giới thiệu cho mình nhiều địa điểm mua sắm. Ở thủ đô Bangkok có rất nhiều trung tâm mua săm lớn ở khu downtown - Siam hay Chilon. Ở đó có nhiều trung tâm mua sắm lớn như Siam Paragon hay Central World chuyên các mặt hàng thời trang trang sức đắt tiền. Tuy nhiên gần đó cũng có nhiều khu shopping mức giá bình dân hay trên trung bình một chút như Platinum Fashion Mall, hay khu đồ điện tử Pantip. Ngoài ra nếu ai có nhu cầu mua sỉ để kinh doanh lại hay bán hàng online thì có thể tạt qua khu chợ sỉ Pratunam hay Chợ Bobae gần đó với giá cả bình dân cho buôn bán lại. Xa hơn một chút về khu ga điện ngầm Pharam 9, cũng có hai trung tâm shopping lớn đó là Central Plaza về thời trang và trang sức và Fortune chuyên về đồ điện tử như ở Pantip. Thái Lan có GDP trên 400 tỉ mỹ kim trong khi dân số lại chỉ 70 triệu người, cộng thêm chính sách an sinh xã hội tốt nên dẫn đến sức mua của người Thái Lan rất lớn, mà đó cũng là lý do dẫn đến nhiều trung tâm shopping lớn có mặt khắp nơi trên thủ đô Bangkok theo lẽ của quy luật cung cầu. Hôm nay mình xin mạo muội chia sẻ lại những gì mình biết được cho những ai có nhu cầu mua sắm khi đi công tác hay du lịch đến Bangkok - Thái Lan.
gdp của mỹ 在 Toozi Diary Youtube 的精選貼文
CLICK "CC" TO WATCH IN ENGLISH/VIETNAMESE
ĐỪNG QUÊN NHẤN "THÍCH" VÀ "ĐĂNG KÝ" ĐÊ XEM THÊM NHIỀU VIDEO TỪ MÌNH NHÉ!
Xin chào tất cả mọi người!
Mỗi năm thì các tổ chức tiền tệ thế giới đều sẽ thống kê chỉ số GDP các nước, từ đó so sánh mức độ phát triển và xếp hạng các nền kinh tế. Thì gần đây nhất IMF (Quỹ tiền tệ quốc tế) có đưa ra số liệu mới nhất của quý 1/2017. Để xem những quốc gia nào đang ở 20 hạng đầu của bảng xếp hạng GDP thế giới nhé!